TKB giáo viên |
Albums ảnh |
TKB học sinh |
Tra điểm |
Thông tin GV |
Thông tin HS |
Tài nguyên |
Văn bản |
Đang truy cập :
18
•Máy chủ tìm kiếm : 4
•Khách viếng thăm : 14
Hôm nay :
1256
Tháng hiện tại
: 25085
Tổng lượt truy cập : 3945011
Quê hương là con đường đất đỏ ban trưa
Dáng cha lênh khênh gồng với chồng nứa, chồng tre đạp cạn về cánh cửa
Quê hương là cánh đồng mênh mông chiều của mẹ
Là chiếc áo tơi, lửa đỏ một vùng trời
Quê hương là tiếng hò hét của bọn trẻ lúc trời đổ cơn mưa
Là mùi khoai lạc cả nhà ngồi với nhau thổi nóng
Là tiếng rì rào của hàng tre ngả nghiêng mùa gió Lào rát bỏng
Là cầu vồng trong mắt trẻ, là màu trời óng ánh sau nức nở đổ dài.
Quê hương là chiếc cầu thề bội, hỡi ai
Mấy đứa bạn thuở ấu thơ rủ nhau cắt tóc thả sông, thề non hẹn biển
Đứa này lớn tuổi hơn giành phần làm nhóm trưởng
Những đứa khác ấm ức không chịu nghe theo.
Quê hương là tiếng khóc mè nheo
Trời thu đến trường đòi cha đòi mẹ quần áo mới
Giờ ra chơi trốn thầy trốn cô rủ nhau trèo cổng trường chạy mua kẹo vối,
Kem đá, búp bê, kẹp tóc,…về muộn học bị bạn bè trêu.
Quê hương là điệu ví dặm
Đi bốn phương trời mỗi lúc ngâm mới thấy tâm hồn con dịu dàng khôn kể
Là tâm hồn của tre già, là mảnh đất quê cha, là gian bếp của mẹ,
Là Anh là Em - biển cả xứ Nghệ,
Là nghĩa tình chồng vợ - gừng muối cay mặn...
Quê hương ơi ! Là con từ tấm bé
Nên giờ có đi xa con vẫn mang hơi thở quê mình.
Quê hương là sức mạnh
Còn thương dài…
Những đứa con ta.
(Thơ: Nguyễn Hương Giang- Học sinh cũ trường THCS Phan Huy Chú)
Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Hà
Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn http://thcs-phanhuychu.edu.vn là vi phạm bản quyền
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn